Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca mà chuyên mục Nghệ Thuật Đại Kỷ Nguyên dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của trái tim mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.
Những cành cây khô gầy trơ trụi
Cứ co ro trong giá rét, cạnh hồ.
Sóng trùm chăn ru mặt nước sương mờ,
Hà Nội sớm, mưa dầm dề không ngớt.
Có những người vẫn thản nhiên luyện tập
Nơi vườn hoa, trong ngõ nhỏ, bên hồ
Thân hiên ngang, tâm bình thản không ngờ
Từng động tác hoãn mạn viên thong thả.
Dường như không gian có gì rất lạ
Mưa thanh tao và gió rất tinh khôi
Nhiều ánh quang chợt sáng đỏ trên trời
Ấm áp viên dung những người đang đứng tập
Thân thần họ đang thăng hoa, hợp nhất
Quán thông rồi đả tọa, châu thiên
Giữa trời mưa sao họ vẫn an nhiên
Họ bằng sắt, bằng đồng hay bằng da, bằng thịt?
Tôi lặng đi giữa không gian siêu thực
Xúc cảm dâng đầy, ngưỡng mộ xiết bao
Năng nhẫn, năng hành, từng giây phút đề cao
Ôi những con người không sợ trời mưa rét!
Hương Thu
(*): Bài thơ được sáng tác dựa trên cảm xúc của tác giả khi chứng kiến cảnh những người tập Pháp Luân Đại Pháp – một môn tu luyện thuộc Phật gia – tập công buổi sớm, trong mưa.
Xem thêm:
- Hương sắc Việt Nam: Nếu một ngày trên quê mình không còn bóng tre xanh?
- Từ tận cùng khổ đau thù hận, tôi đã may mắn tìm thấy đường về hạnh phúc
- Cho tôi hỏi thăm đường về hạnh phúc?
Comments
Post a Comment